翠 cuì 微 wēi 上 shàng 人 rén 病 bìng 闲 xián - - 段 duàn 克 kè 己 jǐ
叹 tàn 息 xī 维 wéi 摩 mó 老 lǎo 病 bìng 身 shēn , , 散 sàn 花 huā 丈 zhàng 室 shì 久 jiǔ 无 wú 人 rén 。 。
呼 hū 儿 ér 却 què 问 wèn 文 wén 殊 shū 疾 jí , , 公 gōng 案 àn 而 ér 今 jīn 脱 tuō 地 dì 新 xīn 。 。
翠微上人病闲。元代。段克己。叹息维摩老病身,散花丈室久无人。 呼儿却问文殊疾,公案而今脱地新。