蒙 méng 顶 dǐng 石 shí 花 huā 茶 chá - - 王 wáng 越 yuè
闻 wén 道 dào 蒙 měng 山 shān 风 fēng 味 wèi 嘉 jiā , , 洞 dòng 天 tiān 深 shēn 处 chù 饱 bǎo 烟 yān 霞 xiá 。 。
冰 bīng 绡 xiāo 碎 suì 剪 jiǎn 先 xiān 春 chūn 叶 yè , , 石 shí 髓 suǐ 香 xiāng 粘 zhān 绝 jué 品 pǐn 花 huā 。 。
蟹 xiè 眼 yǎn 不 bù 须 xū 煎 jiān 活 huó 水 shuǐ , , 酪 lào 奴 nú 何 hé 敢 gǎn 斗 dòu 新 xīn 芽 yá 。 。
若 ruò 教 jiào 陆 lù 羽 yǔ 持 chí 公 gōng 论 lùn , , 当 dàng 是 shì 人 rén 间 jiān 第 dì 一 yī 茶 chá 。 。
蒙顶石花茶。明代。王越。闻道蒙山风味嘉,洞天深处饱烟霞。 冰绡碎剪先春叶,石髓香粘绝品花。 蟹眼不须煎活水,酪奴何敢斗新芽。 若教陆羽持公论,当是人间第一茶。