望 wàng 泰 tài 陵 líng 次 cì 序 xù 庵 ān 韵 yùn - - 何 hé 瑭 táng
玄 xuán 扃 jiōng 一 yī 自 zì 掩 yǎn 重 zhòng 关 guān , , 惆 chóu 怅 chàng 龙 lóng 髯 rán 不 bù 再 zài 攀 pān 。 。
绛 jiàng 节 jié 定 dìng 应 yīng 归 guī 帝 dì 所 suǒ , , 翠 cuì 华 huá 无 wú 复 fù 到 dào 尘 chén 寰 huán 。 。
乱 luàn 峰 fēng 残 cán 照 zhào 玄 xuán 猿 yuán 哭 kū , , 衰 shuāi 草 cǎo 寒 hán 烟 yān 石 shí 兽 shòu 闲 xián 。 。
载 zài 笔 bǐ 小 xiǎo 臣 chén 凝 níng 望 wàng 久 jiǔ , , 玉 yù 楼 lóu 瑶 yáo 殿 diàn 倚 yǐ 空 kōng 山 shān 。 。
望泰陵次序庵韵。明代。何瑭。玄扃一自掩重关,惆怅龙髯不再攀。 绛节定应归帝所,翠华无复到尘寰。 乱峰残照玄猿哭,衰草寒烟石兽闲。 载笔小臣凝望久,玉楼瑶殿倚空山。