杪 miǎo 秋 qiū 同 tóng 右 yòu 史 shǐ 南 nán 山 shān 眺 tiào 望 wàng 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
回 huí 首 shǒu 飞 fēi 鸿 hóng 碣 jié 石 shí 标 biāo , , 清 qīng 霜 shuāng 处 chǔ 处 chù 锦 jǐn 林 lín 凋 diāo 。 。
层 céng 岩 yán 倒 dào 映 yìng 平 píng 湖 hú 净 jìng , , 积 jī 翠 cuì 斜 xié 连 lián 粉 fěn 堞 dié 遥 yáo 。 。
四 sì 海 hǎi 交 jiāo 游 yóu 空 kōng 老 lǎo 大 dà , , 一 yī 时 shí 宾 bīn 客 kè 更 gèng 萧 xiāo 条 tiáo 。 。
病 bìng 来 lái 苦 kǔ 爱 ài 观 guān 涛 tāo 赋 fù , , 不 bù 分 fēn 梁 liáng 园 yuán 此 cǐ 见 jiàn 招 zhāo 。 。
杪秋同右史南山眺望 其二。明代。李攀龙。回首飞鸿碣石标,清霜处处锦林凋。 层岩倒映平湖净,积翠斜连粉堞遥。 四海交游空老大,一时宾客更萧条。 病来苦爱观涛赋,不分梁园此见招。