过 guò 惠 huì 麓 lù - - 邵 shào 宝 bǎo
胜 shèng 寺 sì 游 yóu 人 rén 少 shǎo , , 春 chūn 深 shēn 不 bú 见 jiàn 春 chūn 。 。
茶 chá 留 liú 僧 sēng 供 gōng 淡 dàn , , 草 cǎo 唤 huàn 客 kè 愁 chóu 频 pín 。 。
野 yě 望 wàng 时 shí 时 shí 极 jí , , 途 tú 号 hào 字 zì 字 zì 真 zhēn 。 。
吾 wú 衰 shuāi 敢 gǎn 忘 wàng 世 shì , , 无 wú 语 yǔ 独 dú 伤 shāng 神 shén 。 。
过惠麓。明代。邵宝。胜寺游人少,春深不见春。 茶留僧供淡,草唤客愁频。 野望时时极,途号字字真。 吾衰敢忘世,无语独伤神。