苍 cāng 雪 xuě 堆 duī - - 胡 hú 奎 kuí
种 zhǒng 得 dé 琅 láng 玕 gān 三 sān 百 bǎi 个 gè , , 当 dāng 窗 chuāng 飞 fēi 翠 cuì 不 bù 曾 céng 乾 gān 。 。
润 rùn 浮 fú 石 shí 榻 tà 常 cháng 疑 yí 雨 yǔ , , 清 qīng 逼 bī 田 tián 衣 yī 故 gù 作 zuò 寒 hán 。 。
开 kāi 径 jìng 何 hé 烦 fán 童 tóng 子 zǐ 扫 sǎo , , 敲 qiāo 门 mén 只 zhǐ 许 xǔ 故 gù 人 rén 看 kàn 。 。
若 ruò 为 wéi 消 xiāo 得 de 南 nán 州 zhōu 热 rè , , 借 jiè 我 wǒ 吹 chuī 笙 shēng 坐 zuò 碧 bì 坛 tán 。 。
苍雪堆。明代。胡奎。种得琅玕三百个,当窗飞翠不曾乾。 润浮石榻常疑雨,清逼田衣故作寒。 开径何烦童子扫,敲门只许故人看。 若为消得南州热,借我吹笙坐碧坛。