九 jiǔ 日 rì 三 sān 峰 fēng 阁 gé 和 hé 李 lǐ 六 liù 台 tái 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 胡 hú 直 zhí
重 chóng 阳 yáng 登 dēng 阁 gé 当 dāng 登 dēng 台 tái , , 绝 jué 国 guó 风 fēng 烟 yān 短 duǎn 鬓 bìn 催 cuī 。 。
槛 kǎn 外 wài 江 jiāng 涛 tāo 连 lián 雨 yǔ 急 jí , , 尊 zūn 前 qián 山 shān 翠 cuì 接 jiē 天 tiān 来 lái 。 。
吾 wú 衰 shuāi 已 yǐ 谢 xiè 周 zhōu 公 gōng 梦 mèng , , 客 kè 赋 fù 无 wú 惭 cán 李 lǐ 白 bái 才 cái 。 。
若 ruò 使 shǐ 柴 chái 桑 sāng 归 guī 更 gèng 晚 wǎn , , 荒 huāng 芜 wú 宁 níng 有 yǒu 菊 jú 花 huā 开 kāi 。 。
九日三峰阁和李六台二首 其一。明代。胡直。重阳登阁当登台,绝国风烟短鬓催。 槛外江涛连雨急,尊前山翠接天来。 吾衰已谢周公梦,客赋无惭李白才。 若使柴桑归更晚,荒芜宁有菊花开。