闻 wén 蝉 chán 二 èr 首 shǒu - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
客 kè 醉 zuì 秋 qiū 山 shān 底 dǐ , , 蝉 chán 吟 yín 白 bái 露 lù 时 shí 。 。
凄 qī 清 qīng 流 liú 古 gǔ 木 mù , , 断 duàn 续 xù 倚 yǐ 高 gāo 枝 zhī 。 。
静 jìng 逐 zhú 凉 liáng 飔 sī 转 zhuǎn , , 低 dī 含 hán 夕 xī 照 zhào 移 yí 。 。
枋 fāng 榆 yú 吾 wú 自 zì 适 shì , , 九 jiǔ 万 wàn 欲 yù 何 hé 之 zhī 。 。
闻蝉二首。明代。胡应麟。客醉秋山底,蝉吟白露时。 凄清流古木,断续倚高枝。 静逐凉飔转,低含夕照移。 枋榆吾自适,九万欲何之。