胡 hú 学 xué 士 shì 山 shān 居 jū 八 bā 咏 yǒng 其 qí 八 bā 芙 fú 蓉 róng 寒 hán 雪 xuě - - 胡 hú 俨 yǎn
千 qiān 迭 dié 芙 fú 蓉 róng 秀 xiù , , 朝 zhāo 来 lái 玉 yù 削 xuē 成 chéng 。 。
风 fēng 泉 quán 寒 hán 有 yǒu 韵 yùn , , 阴 yīn 壑 hè 冻 dòng 无 wú 声 shēng 。 。
学 xué 士 shì 龙 lóng 团 tuán 贵 guì , , 仙 xiān 人 rén 鹤 hè 氅 chǎng 轻 qīng 。 。
长 cháng 林 lín 书 shū 屋 wū 下 xià , , 课 kè 诵 sòng 到 dào 天 tiān 明 míng 。 。
胡学士山居八咏 其八 芙蓉寒雪。明代。胡俨。千迭芙蓉秀,朝来玉削成。 风泉寒有韵,阴壑冻无声。 学士龙团贵,仙人鹤氅轻。 长林书屋下,课诵到天明。