空 kōng 山 shān 十 shí 首 shǒu 其 qí 五 wǔ 山 shān 有 yǒu 花 huā - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
空 kōng 山 shān 有 yǒu 花 huā , , 空 kōng 山 shān 自 zì 夸 kuā 。 。
空 kōng 山 shān 护 hù 惜 xī , , 幽 yōu 人 rén 叹 tàn 嗟 jiē 。 。
从 cóng 风 fēng 从 cóng 雨 yǔ , , 映 yìng 日 rì 飞 fēi 霞 xiá 。 。
花 huā 光 guāng 相 xiāng 继 jì , , 山 shān 色 sè 相 xiàng 赊 shē 。 。
花 huā 开 kāi 花 huā 落 luò , , 莫 mò 我 wǒ 心 xīn 遐 xiá 。 。
谁 shuí 堪 kān 远 yuǎn 赠 zèng , , 念 niàn 此 cǐ 微 wēi 华 huá 。 。
空山十首 其五 山有花。明代。郭之奇。空山有花,空山自夸。 空山护惜,幽人叹嗟。 从风从雨,映日飞霞。 花光相继,山色相赊。 花开花落,莫我心遐。 谁堪远赠,念此微华。