奉 fèng 和 hé 元 yuán 帅 shuài 石 shí 末 mò 公 gōng 春 chūn 晴 qíng 谩 mán 兴 xìng 诗 shī 韵 yùn - - 陈 chén 镒 yì
使 shǐ 君 jūn 惠 huì 泽 zé 似 shì 春 chūn 阳 yáng , , 田 tián 有 yǒu 来 lái 牟 móu 麦 mài 有 yǒu 桑 sāng 。 。
日 rì 暖 nuǎn 戟 jǐ 门 mén 旗 qí 转 zhuǎn 影 yǐng , , 风 fēng 清 qīng 玉 yù 帐 zhàng 剑 jiàn 生 shēng 芒 máng 。 。
深 shēn 山 shān 狐 hú 兔 tù 潜 qián 无 wú 迹 jī , , 旷 kuàng 野 yě 黔 qián 黎 lí 喜 xǐ 欲 yù 狂 kuáng 。 。
今 jīn 日 rì 朝 cháo 廷 tíng 方 fāng 倚 yǐ 重 zhòng , , 论 lùn 功 gōng 应 yīng 不 bù 愧 kuì 韩 hán 张 zhāng 。 。
奉和元帅石末公春晴谩兴诗韵。元代。陈镒。使君惠泽似春阳,田有来牟麦有桑。 日暖戟门旗转影,风清玉帐剑生芒。 深山狐兔潜无迹,旷野黔黎喜欲狂。 今日朝廷方倚重,论功应不愧韩张。