并 bìng 蒂 dì 兰 lán 用 yòng 韵 yùn - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
裛 yì 露 lù 双 shuāng 来 lái 照 zhào 案 àn 头 tóu , , 紫 zǐ 茎 jīng 秀 xiù 色 sè 迥 jiǒng 难 nán 俦 chóu 。 。
真 zhēn 堪 kān 林 lín 下 xià 同 tóng 心 xīn 去 qù , , 相 xiāng 向 xiàng 山 shān 中 zhōng 结 jié 佩 pèi 游 yóu 。 。
骚 sāo 客 kè 自 zì 伤 shāng 空 kōng 对 duì 影 yǐng , , 高 gāo 人 rén 却 què 笑 xiào 独 dú 惊 jīng 秋 qiū 。 。
沅 yuán 湘 xiāng 何 hé 限 xiàn 孤 gū 吟 yín 者 zhě , , 倘 tǎng 为 wèi 婵 chán 娟 juān 解 jiě 少 shǎo 留 liú 。 。
并蒂兰用韵。明代。彭孙贻。裛露双来照案头,紫茎秀色迥难俦。 真堪林下同心去,相向山中结佩游。 骚客自伤空对影,高人却笑独惊秋。 沅湘何限孤吟者,倘为婵娟解少留。