春 chūn 郊 jiāo 四 sì 首 shǒu 次 cì 百 bǎi 旃 zhān 韵 yùn 其 qí 三 sān - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
野 yě 寺 sì 寻 xún 僧 sēng 过 guò 午 wǔ 钟 zhōng , , 涧 jiàn 声 shēng 恰 qià 为 wèi 小 xiǎo 桥 qiáo 冲 chōng 。 。
钩 gōu 廊 láng 屐 jī 齿 chǐ 喧 xuān 于 yú 蝶 dié , , 矮 ǎi 竹 zhú 幽 yōu 房 fáng 曲 qū 似 shì 蜂 fēng 。 。
烟 yān 树 shù 隔 gé 江 jiāng 荒 huāng 禹 yǔ 庙 miào , , 山 shān 河 hé 残 cán 画 huà 怆 chuàng 徽 huī 宗 zōng 。 。
变 biàn 名 míng 何 hé 地 dì 堪 kān 逃 táo 俗 sú , , 曾 céng 向 xiàng 皋 gāo 桥 qiáo 托 tuō 赁 lìn 舂 chōng 。 。
春郊四首次百旃韵 其三。明代。彭孙贻。野寺寻僧过午钟,涧声恰为小桥冲。 钩廊屐齿喧于蝶,矮竹幽房曲似蜂。 烟树隔江荒禹庙,山河残画怆徽宗。 变名何地堪逃俗,曾向皋桥托赁舂。