病 bìng 起 qǐ 述 shù 怀 huái 用 yòng 杜 dù 工 gōng 部 bù 韵 yùn - - 杨 yáng 爵 jué
春 chūn 日 rì 悠 yōu 悠 yōu 病 bìng 已 yǐ 痊 quán , , 狱 yù 中 zhōng 再 zài 得 de 数 shù 残 cán 年 nián 。 。
天 tiān 光 guāng 远 yuǎn 照 zhào 来 lái 檐 yán 隙 xì , , 良 liáng 友 yǒu 频 pín 怜 lián 到 dào 卧 wò 边 biān 。 。
无 wú 似 sì 懒 lǎn 将 jiāng 闲 xián 帙 zhì 展 zhǎn , , 有 yǒu 时 shí 还 hái 是 shì 抱 bào 愁 chóu 眠 mián 。 。
感 gǎn 怀 huái 骨 gǔ 肉 ròu 应 yīng 分 fèn 念 niàn , , 百 bǎi 口 kǒu 悬 xuán 悬 xuán 心 xīn 在 zài 燕 yàn 。 。
病起述怀用杜工部韵。明代。杨爵。春日悠悠病已痊,狱中再得数残年。 天光远照来檐隙,良友频怜到卧边。 无似懒将闲帙展,有时还是抱愁眠。 感怀骨肉应分念,百口悬悬心在燕。