挽 wǎn 杨 yáng 处 chǔ 士 shì 诗 shī - - 鲁 lǔ 铎 duó
幽 yōu 人 rén 旧 jiù 隐 yǐn 洞 dòng 庭 tíng 北 běi , , 山 shān 灵 líng 独 dú 许 xǔ 心 xīn 相 xiāng 得 de 。 。
幽 yōu 人 rén 今 jīn 葬 zàng 山 shān 之 zhī 阳 yáng , , 汀 tīng 兰 lán 岸 àn 芷 zhǐ 无 wú 颜 yán 色 sè 。 。
佳 jiā 儿 ér 挟 xié 策 cè 游 yóu 神 shén 州 zhōu , , 南 nán 归 guī 却 què 抱 bào 终 zhōng 天 tiān 忧 yōu 。 。
从 cóng 今 jīn 愁 chóu 见 jiàn 旧 jiù 风 fēng 物 wù , , 不 bù 上 shàng 岳 yuè 阳 yáng 城 chéng 上 shàng 楼 lóu 。 。
挽杨处士诗。明代。鲁铎。幽人旧隐洞庭北,山灵独许心相得。 幽人今葬山之阳,汀兰岸芷无颜色。 佳儿挟策游神州,南归却抱终天忧。 从今愁见旧风物,不上岳阳城上楼。