题 tí 墨 mò 牛 niú 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 薛 xuē 瑄 xuān
青 qīng 松 sōng 落 luò 阴 yīn 石 shí 苔 tái 上 shàng , , 雨 yǔ 馀 yú 百 bǎi 草 cǎo 芊 qiān 绵 mián 长 cháng 。 。
老 lǎo 叟 sǒu 牧 mù 牛 niú 牛 niú 性 xìng 驯 xún , , 牛 niú 背 bèi 读 dú 书 shū 兴 xìng 萧 xiāo 爽 shuǎng 。 。
书 shū 中 zhōng 之 zhī 味 wèi 深 shēn 且 qiě 长 zhǎng , , 高 gāo 睨 nì 盘 pán 古 gǔ 窥 kuī 皇 huáng 唐 táng 。 。
日 rì 暮 mù 驱 qū 牛 niú 下 xià 山 shān 去 qù , , 风 fēng 清 qīng 月 yuè 白 bái 天 tiān 茫 máng 茫 máng 。 。
题墨牛二首 其一。明代。薛瑄。青松落阴石苔上,雨馀百草芊绵长。 老叟牧牛牛性驯,牛背读书兴萧爽。 书中之味深且长,高睨盘古窥皇唐。 日暮驱牛下山去,风清月白天茫茫。