用 yòng 苏 sū 昌 chāng 龄 líng 韵 yùn 赋 fù 李 lǐ 紫 zǐ 筼 yún 白 bái 云 yún 窗 chuāng - - 杨 yáng 维 wéi 桢 zhēn
紫 zǐ 筼 yún 之 zhī 筼 yún 筼 yún 满 mǎn 林 lín , , 白 bái 云 yún 之 zhī 云 yún 云 yún 复 fù 深 shēn 。 。
忽 hū 见 jiàn 南 nán 山 shān 有 yǒu 真 zhēn 意 yì , , 时 shí 闻 wén 好 hǎo 鸟 niǎo 流 liú 清 qīng 音 yīn 。 。
盆 pén 翻 fān 玉 yù 女 nǚ 当 dāng 窗 chuāng 雪 xuě , , 棋 qí 款 kuǎn 仙 xiān 樵 qiáo 石 shí 几 jǐ 阴 yīn 。 。
为 wèi 子 zi 朗 lǎng 歌 gē 成 chéng 古 gǔ 调 diào , , 写 xiě 以 yǐ 老 lǎo 铁 tiě 斛 hú 卢 lú 琴 qín 。 。
用苏昌龄韵赋李紫筼白云窗。元代。杨维桢。紫筼之筼筼满林,白云之云云复深。 忽见南山有真意,时闻好鸟流清音。 盆翻玉女当窗雪,棋款仙樵石几阴。 为子朗歌成古调,写以老铁斛卢琴。