登 dēng 南 nán 明 míng 山 shān 其 qí 二 èr - - 边 biān 贡 gòng
地 dì 僻 pì 无 wú 人 rén 赏 shǎng , , 灵 líng 山 shān 迥 jiǒng 独 dú 看 kàn 。 。
石 shí 梁 liáng 横 héng 险 xiǎn 绝 jué , , 岩 yán 洞 dòng 倚 yǐ 高 gāo 寒 hán 。 。
静 jìng 已 yǐ 忘 wàng 尘 chén 世 shì , , 狂 kuáng 犹 yóu 系 xì 冗 rǒng 官 guān 。 。
长 cháng 歌 gē 送 sòng 西 xī 日 rì , , 野 yě 色 sè 上 shàng 虚 xū 阑 lán 。 。
登南明山 其二。明代。边贡。地僻无人赏,灵山迥独看。 石梁横险绝,岩洞倚高寒。 静已忘尘世,狂犹系冗官。 长歌送西日,野色上虚阑。