寄 jì 与 yú 然 rán 师 shī - - 释 shì 函 hán 可 kě
半 bàn 世 shì 风 fēng 流 liú 薄 bó 幸 xìng 名 míng , , 蛮 mán 烟 yān 琴 qín 韵 yùn 苦 kǔ 冰 bīng 清 qīng 。 。
后 hòu 门 mén 开 kāi 处 chù 如 rú 花 huā 散 sàn , , 大 dà 厦 shà 倾 qīng 时 shí 集 jí 杖 zhàng 横 héng 。 。
一 yī 幅 fú 云 yún 山 shān 通 tōng 性 xìng 命 mìng , , 四 sì 围 wéi 弓 gōng 剑 jiàn 见 jiàn 交 jiāo 情 qíng 。 。
年 nián 来 lái 何 hé 地 dì 堪 kān 行 xíng 脚 jiǎo , , 绝 jué 塞 sāi 思 sī 君 jūn 草 cǎo 履 lǚ 轻 qīng 。 。
寄与然师。明代。释函可。半世风流薄幸名,蛮烟琴韵苦冰清。 后门开处如花散,大厦倾时集杖横。 一幅云山通性命,四围弓剑见交情。 年来何地堪行脚,绝塞思君草履轻。