耳 ěr - - 释 shì 函 hán 可 kě
此 cǐ 方 fāng 惟 wéi 汝 rǔ 选 xuǎn 圆 yuán 通 tōng , , 顺 shùn 逆 nì 都 dōu 忘 wàng 信 xìn 朔 shuò 风 fēng 。 。
不 bù 遇 yù 神 shén 尧 yáo 休 xiū 用 yòng 洗 xǐ , , 再 zài 参 cān 马 mǎ 祖 zǔ 却 què 教 jiào 聋 lóng 。 。
繁 fán 声 shēng 若 ruò 逐 zhú 同 tóng 流 liú 转 zhuǎn , , 本 běn 寂 jì 才 cái 趋 qū 又 yòu 堕 duò 空 kōng 。 。
谩 mán 说 shuō 返 fǎn 闻 wén 闻 wén 自 zì 性 xìng , , 琵 pí 琶 pá 哀 āi 怨 yuàn 佩 pèi 玲 líng 珑 lóng 。 。
耳。明代。释函可。此方惟汝选圆通,顺逆都忘信朔风。 不遇神尧休用洗,再参马祖却教聋。 繁声若逐同流转,本寂才趋又堕空。 谩说返闻闻自性,琵琶哀怨佩玲珑。