题 tí 秀 xiù 野 yě 亭 tíng - - 元 yuán 绛 jiàng
亭 tíng 占 zhàn 青 qīng 山 shān 口 kǒu , , 郊 jiāo 原 yuán 四 sì 望 wàng 平 píng 。 。
遥 yáo 林 lín 连 lián 崦 yān 黑 hēi , , 白 bái 水 shuǐ 隔 gé 田 tián 明 míng 。 。
翠 cuì 麦 mài 波 bō 涛 tāo 动 dòng , , 飞 fēi 泉 quán 剑 jiàn 佩 pèi 轻 qīng 。 。
长 cháng 年 nián 便 biàn 野 yě 趣 qù , , 拟 nǐ 欲 yù 解 jiě 尘 chén 缨 yīng 。 。
题秀野亭。宋代。元绛。亭占青山口,郊原四望平。 遥林连崦黑,白水隔田明。 翠麦波涛动,飞泉剑佩轻。 长年便野趣,拟欲解尘缨。