再 zài 到 dào 积 jī 庆 qìng 坟 fén 庄 zhuāng 即 jí 事 shì 偶 ǒu 成 chéng - - 文 wén 彦 yàn 博 bó
郊 jiāo 园 yuán 乍 zhà 适 shì 疏 shū 慵 yōng 意 yì , , 勉 miǎn 强 qiǎng 逢 féng 迎 yíng 已 yǐ 不 bù 能 néng 。 。
赤 chì 米 mǐ 白 bái 盐 yán 充 chōng 野 yě 馔 zhuàn , , 蕉 jiāo 衫 shān 芒 máng 蹻 juē 见 jiàn 山 shān 僧 sēng 。 。
含 hán 风 fēng 古 gǔ 木 mù 遮 zhē 檐 yán 角 jiǎo , , 漱 shù 玉 yù 清 qīng 泉 quán 泻 xiè 石 shí 棱 léng 。 。
田 tián 父 fù 相 xiāng 过 guò 复 fù 相 xiāng 劝 quàn , , 早 zǎo 归 guī 林 lín 下 xià 醉 zuì 腾 téng 腾 téng 。 。
再到积庆坟庄即事偶成。宋代。文彦博。郊园乍适疏慵意,勉强逢迎已不能。 赤米白盐充野馔,蕉衫芒蹻见山僧。 含风古木遮檐角,漱玉清泉泻石棱。 田父相过复相劝,早归林下醉腾腾。