再 zài 和 hé 曾 céng 学 xué 士 shì - - 刘 liú 诜 shēn
《 《 风 fēng 水 shuǐ 霓 ní 裳 cháng 》 》 妙 miào 可 kě 听 tīng , , 断 duàn 云 yún 过 guò 雁 yàn 笔 bǐ 纵 zòng 横 héng 。 。
扬 yáng 州 zhōu 杜 dù 牧 mù 楼 lóu 中 zhōng 梦 mèng , , 淮 huái 海 hǎi 秦 qín 郎 láng 天 tiān 下 xià 声 shēng 。 。
骆 luò 马 mǎ 柳 liǔ 枝 zhī 馀 yú 感 gǎn 慨 kǎi , , 沉 chén 香 xiāng 芍 sháo 药 yào 待 dài 才 cái 名 míng 。 。
从 cóng 今 jīn 伐 fá 梓 zǐ 供 gōng 新 xīn 谱 pǔ , , 流 liú 播 bō 梨 lí 园 yuán 与 yǔ 妓 jì 营 yíng 。 。
再和曾学士。元代。刘诜。《风水霓裳》妙可听,断云过雁笔纵横。 扬州杜牧楼中梦,淮海秦郎天下声。 骆马柳枝馀感慨,沉香芍药待才名。 从今伐梓供新谱,流播梨园与妓营。