雨 yǔ 中 zhōng 集 jí 竹 zhú 所 suǒ 赋 fù 春 chūn 阴 yīn 得 dé 烟 yān 字 zì - - 王 wáng 又 yòu 曾 céng
雨 yǔ 丝 sī 漠 mò 漠 mò 散 sàn 如 rú 烟 yān , , 竹 zhú 外 wài 轩 xuān 窗 chuāng 绿 lǜ 可 kě 怜 lián 。 。
花 huā 尽 jǐn 帘 lián 垂 chuí 看 kàn 燕 yàn 乳 rǔ , , 桑 sāng 浓 nóng 村 cūn 暗 àn 想 xiǎng 朁 cǎn 眠 mián 。 。
闲 xián 居 jū 镇 zhèn 自 zì 消 xiāo 香 xiāng 篆 zhuàn , , 近 jìn 局 jú 犹 yóu 能 néng 判 pàn 酒 jiǔ 钱 qián 。 。
莫 mò 道 dào 春 chūn 随 suí 人 rén 老 lǎo 去 qù , , 春 chūn 归 guī 还 huán 复 fù 有 yǒu 明 míng 年 nián 。 。
雨中集竹所赋春阴得烟字。清代。王又曾。雨丝漠漠散如烟,竹外轩窗绿可怜。 花尽帘垂看燕乳,桑浓村暗想朁眠。 闲居镇自消香篆,近局犹能判酒钱。 莫道春随人老去,春归还复有明年。