西 xī 梁 liáng 山 shān 晚 wǎn 眺 tiào 和 hé 友 yǒu 人 rén 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 振 zhèn 钧 jūn
天 tiān 门 mén 两 liǎng 扇 shàn 射 shè 晴 qíng 晖 huī , , 瞑 míng 色 sè 苍 cāng 苍 cāng 霭 ǎi 翠 cuì 微 wēi 。 。
双 shuāng 镇 zhèn 中 zhōng 流 liú 排 pái 画 huà 出 chū , , 孤 gū 帆 fān 一 yī 片 piàn 载 zài 诗 shī 归 guī 。 。
横 héng 江 jiāng 已 yǐ 断 duàn 千 qiān 年 nián 锁 suǒ , , 擘 bāi 华 huá 常 cháng 开 kāi 万 wàn 古 gǔ 扉 fēi 。 。
回 huí 望 wàng 翠 cuì 螺 luó 如 rú 拥 yōng 髻 jì , , 朗 lǎng 吟 yín 谁 shuí 揽 lǎn 谪 zhé 仙 xiān 衣 yī 。 。
西梁山晚眺和友人韵 其一。清代。李振钧。天门两扇射晴晖,瞑色苍苍霭翠微。 双镇中流排画出,孤帆一片载诗归。 横江已断千年锁,擘华常开万古扉。 回望翠螺如拥髻,朗吟谁揽谪仙衣。