哀 āi 时 shí - - 李 lǐ 希 xī 圣 shèng
惨 cǎn 澹 dàn 乾 qián 坤 kūn 火 huǒ 厝 cuò 薪 xīn , , 銮 luán 舆 yú 无 wú 地 dì 可 kě 蒙 méng 尘 chén 。 。
横 héng 流 liú 到 dào 处 chù 将 jiāng 安 ān 往 wǎng , , 上 shàng 帝 dì 高 gāo 居 jū 已 yǐ 不 bù 神 shén 。 。
郿 méi 坞 wù 燃 rán 脐 qí 方 fāng 恨 hèn 晚 wǎn , , 庙 miào 堂 táng 食 shí 肉 ròu 汝 rǔ 何 hé 人 rén 。 。
膏 gāo 肓 huāng 尚 shàng 有 yǒu 回 huí 天 tiān 药 yào , , 虎 hǔ 豹 bào 当 dāng 关 guān 不 bù 敢 gǎn 陈 chén 。 。
哀时。清代。李希圣。惨澹乾坤火厝薪,銮舆无地可蒙尘。 横流到处将安往,上帝高居已不神。 郿坞燃脐方恨晚,庙堂食肉汝何人。 膏肓尚有回天药,虎豹当关不敢陈。