闻 wén 笛 dí 有 yǒu 忆 yì - - 徐 xú 夔 kuí
江 jiāng 月 yuè 光 guāng 盈 yíng 江 jiāng 水 shuǐ 深 shēn , , 江 jiāng 干 gān 忽 hū 听 tīng 老 lǎo 龙 lóng 吟 yín 。 。
谁 shuí 将 jiāng 清 qīng 夜 yè 桓 huán 伊 yī 笛 dí , , 吹 chuī 入 rù 山 shān 阳 yáng 向 xiàng 秀 xiù 心 xīn 。 。
回 huí 乐 lè 峰 fēng 头 tóu 胡 hú 地 dì 管 guǎn , , 洞 dòng 庭 tíng 波 bō 上 shàng 楚 chǔ 人 rén 砧 zhēn 。 。
天 tiān 涯 yá 一 yī 种 zhǒng 秋 qiū 声 shēng 急 jí , , 雪 xuě 满 mǎn 江 jiāng 南 nán 孤 gū 客 kè 簪 zān 。 。
闻笛有忆。清代。徐夔。江月光盈江水深,江干忽听老龙吟。 谁将清夜桓伊笛,吹入山阳向秀心。 回乐峰头胡地管,洞庭波上楚人砧。 天涯一种秋声急,雪满江南孤客簪。