重 chóng 阳 yáng 雨 yǔ 中 zhōng 次 cì 宋 sòng 蓉 róng 庵 ān 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 张 zhāng 英 yīng
易 yì 听 tīng 重 chóng 阳 yáng 雨 yǔ , , 难 nán 为 wéi 秋 qiū 夜 yè 心 xīn 。 。
客 kè 怀 huái 同 tóng 磊 lěi 落 luò , , 诗 shī 味 wèi 任 rèn 探 tàn 寻 xún 。 。
百 bǎi 感 gǎn 入 rù 残 cán 梦 mèng , , 孤 gū 吟 yín 拥 yōng 素 sù 琴 qín 。 。
空 kōng 阶 jiē 犹 yóu 滴 dī 沥 lì , , 何 hé 不 bù 倦 juàn 宵 xiāo 深 shēn 。 。
重阳雨中次宋蓉庵韵二首 其一。清代。张英。易听重阳雨,难为秋夜心。 客怀同磊落,诗味任探寻。 百感入残梦,孤吟拥素琴。 空阶犹滴沥,何不倦宵深。