再 zài 续 xù 伤 shāng 春 chūn 词 cí 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
敦 dūn 厚 hòu 温 wēn 柔 róu 见 jiàn 性 xìng 情 qíng , , 和 hé 平 píng 方 fāng 许 xǔ 以 yǐ 诗 shī 鸣 míng 。 。
如 rú 何 hé 平 píng 子 zi 多 duō 愁 chóu 思 sī , , 致 zhì 等 děng 荆 jīng 卿 qīng 变 biàn 徵 zhēng 声 shēng 。 。
生 shēng 死 sǐ 自 zì 关 guān 天 tiān 气 qì 数 shù , , 去 qù 来 lái 常 cháng 照 zhào 月 yuè 光 guāng 明 míng 。 。
欢 huān 场 chǎng 聚 jù 散 sàn 寻 xún 常 cháng 事 shì , , 莫 mò 再 zài 哀 āi 吟 yín 叩 kòu 玉 yù 京 jīng 。 。
再续伤春词四首 其四。清代。张洵佳。敦厚温柔见性情,和平方许以诗鸣。 如何平子多愁思,致等荆卿变徵声。 生死自关天气数,去来常照月光明。 欢场聚散寻常事,莫再哀吟叩玉京。