我 wǒ 诗 shī - - 黄 huáng 节 jié
亡 wáng 国 guó 之 zhī 音 yīn 怨 yuàn 有 yǒu 思 sī , , 我 wǒ 诗 shī 如 rú 此 cǐ 殆 dài 天 tiān 为 wèi 。 。
欲 yù 穷 qióng 世 shì 事 shì 传 chuán 他 tā 日 rì , , 难 nán 写 xiě 人 rén 间 jiān 尽 jǐn 短 duǎn 诗 shī 。 。
习 xí 苦 kǔ 蓼 liǎo 虫 chóng 惟 wéi 不 bù 徙 xǐ , , 食 shí 肥 féi 芦 lú 雁 yàn 得 dé 无 wú 危 wēi 。 。
伤 shāng 心 xīn 群 qún 贼 zéi 言 yán 经 jīng 国 guó , , 孰 shú 谓 wèi 诗 shī 能 néng 见 jiàn 我 wǒ 悲 bēi 。 。
我诗。清代。黄节。亡国之音怨有思,我诗如此殆天为。 欲穷世事传他日,难写人间尽短诗。 习苦蓼虫惟不徙,食肥芦雁得无危。 伤心群贼言经国,孰谓诗能见我悲。