鸟 niǎo 道 dào 杖 zhàng 藜 lí - - 戴 dài 梓 zǐ
石 shí 磴 dèng 霄 xiāo 悬 xuán 一 yī 杖 zhàng 来 lái , , 探 tàn 奇 qí 何 hé 惜 xī 老 lǎo 还 hái 衰 shuāi 。 。
芙 fú 蓉 róng 翠 cuì 落 luò 千 qiān 峰 fēng 出 chū , , 江 jiāng 海 hǎi 空 kōng 明 míng 万 wàn 里 lǐ 开 kāi 。 。
松 sōng 柏 bǎi 倒 dǎo 垂 chuí 龙 lóng 蜿 wān 蜒 yán , , 云 yún 霞 xiá 俯 fǔ 视 shì 鸟 niǎo 低 dī 回 huí 。 。
侧 cè 身 shēn 莫 mò 上 shàng 龙 lóng 冈 gāng 望 wàng , , 朔 shuò 漠 mò 荒 huāng 寒 hán 旅 lǚ 雁 yàn 哀 āi 。 。
鸟道杖藜。清代。戴梓。石磴霄悬一杖来,探奇何惜老还衰。 芙蓉翠落千峰出,江海空明万里开。 松柏倒垂龙蜿蜒,云霞俯视鸟低回。 侧身莫上龙冈望,朔漠荒寒旅雁哀。