饮 yǐn 御 yù 园 yuán 梅 méi 下 xià - - 王 wáng 遂 suì
主 zhǔ 人 rén 铁 tiě 石 shí 广 guǎng 平 píng 心 xīn , , 白 bái 玉 yù 堂 táng 中 zhōng 特 tè 细 xì 吟 yín 。 。
已 yǐ 觉 jué 江 jiāng 南 nán 得 dé 春 chūn 晚 wǎn , , 悬 xuán 知 zhī 塞 sài 北 běi 更 gèng 寒 hán 深 shēn 。 。
放 fàng 开 kāi 清 qīng 影 yǐng 登 dēng 文 wén 局 jú , , 写 xiě 出 chū 孤 gū 芳 fāng 入 rù 素 sù 琴 qín 。 。
保 bǎo 养 yǎng 阳 yáng 和 hé 调 diào 鼎 dǐng 实 shí , , 岁 suì 寒 hán 莫 mò 受 shòu 雪 xuě 霜 shuāng 侵 qīn 。 。
饮御园梅下。宋代。王遂。主人铁石广平心,白玉堂中特细吟。 已觉江南得春晚,悬知塞北更寒深。 放开清影登文局,写出孤芳入素琴。 保养阳和调鼎实,岁寒莫受雪霜侵。