题 tí 上 shàng 清 qīng 法 fǎ 堂 táng 壁 bì - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
秋 qiū 雨 yǔ 悬 xuán 天 tiān 风 fēng 作 zuò 寒 hán , , 冷 lěng 烟 yān 锁 suǒ 住 zhù 屋 wū 头 tóu 山 shān 。 。
半 bàn 岩 yán 飞 fēi 鸟 niǎo 一 yī 声 shēng 过 guò , , 峭 qiào 壁 bì 断 duàn 云 yún 千 qiān 古 gǔ 闲 xián 。 。
世 shì 俗 sú 不 bù 知 zhī 幽 yōu 静 jìng 处 chù , , 神 shén 仙 xiān 隐 yǐn 在 zài 有 yǒu 无 wú 间 jiàn 。 。
夜 yè 来 lái 小 xiǎo 艇 tǐng 篙 gāo 脱 tuō 手 shǒu , , 醉 zuì 把 bǎ 霜 shuāng 筇 qióng 入 rù 翠 cuì 湾 wān 。 。
题上清法堂壁。宋代。白玉蟾。秋雨悬天风作寒,冷烟锁住屋头山。 半岩飞鸟一声过,峭壁断云千古闲。 世俗不知幽静处,神仙隐在有无间。 夜来小艇篙脱手,醉把霜筇入翠湾。