保 bǎo 安 ān 寺 sì - - 江 jiāng 景 jǐng 房 fáng
扰 rǎo 扰 rǎo 尘 chén 埃 āi 白 bái 日 rì 忙 máng , , 偶 ǒu 然 rán 来 lái 谒 yè 赞 zàn 公 gōng 房 fáng 。 。
行 xíng 登 dēng 峻 jùn 岭 lǐng 跻 jī 攀 pān 倦 juàn , , 坐 zuò 俯 fǔ 清 qīng 泉 quán 笑 xiào 傲 ào 凉 liáng 。 。
林 lín 静 jìng 鸟 niǎo 声 shēng 酬 chóu 客 kè 语 yǔ , , 风 fēng 来 lái 花 huā 气 qì 逐 zhú 人 rén 香 xiāng 。 。
此 cǐ 时 shí 已 yǐ 觉 jué 凡 fán 尘 chén 断 duàn , , 分 fēn 得 de 高 gāo 僧 sēng 兴 xìng 味 wèi 长 zhǎng 。 。
保安寺。宋代。江景房。扰扰尘埃白日忙,偶然来谒赞公房。 行登峻岭跻攀倦,坐俯清泉笑傲凉。 林静鸟声酬客语,风来花气逐人香。 此时已觉凡尘断,分得高僧兴味长。