杪 miǎo 秋 qiū 独 dú 夜 yè - - 白 bái 居 jū 易 yì
无 wú 限 xiàn 少 shào 年 nián 非 fēi 我 wǒ 伴 bàn , , 可 kě 怜 lián 清 qīng 夜 yè 与 yǔ 谁 shuí 同 tóng 。 。
欢 huān 娱 yú 牢 láo 落 luò 中 zhōng 心 xīn 少 shǎo , , 亲 qīn 故 gù 凋 diāo 零 líng 四 sì 面 miàn 空 kōng 。 。
红 hóng 叶 yè 树 shù 飘 piāo 风 fēng 起 qǐ 后 hòu , , 白 bái 须 xū 人 rén 立 lì 月 yuè 明 míng 中 zhōng 。 。
前 qián 头 tou 更 gèng 有 yǒu 萧 xiāo 条 tiáo 物 wù , , 老 lǎo 菊 jú 衰 shuāi 兰 lán 三 sān 两 liǎng 丛 cóng 。 。
杪秋独夜。唐代。白居易。无限少年非我伴,可怜清夜与谁同。 欢娱牢落中心少,亲故凋零四面空。 红叶树飘风起后,白须人立月明中。 前头更有萧条物,老菊衰兰三两丛。