题 tí 永 yǒng 康 kāng 县 xiàn 山 shān 光 guāng 阁 gé - - 李 lǐ 新 xīn
吹 chuī 鬓 bìn 东 dōng 风 fēng 可 kě 但 dàn 寒 hán , , 倦 juàn 飞 fēi 孤 gū 鹤 hè 已 yǐ 知 zhī 还 hái 。 。
花 huā 光 guāng 弄 nòng 暖 nuǎn 翻 fān 承 chéng 雪 xuě , , 云 yún 翼 yì 回 huí 阴 yīn 却 què 见 jiàn 山 shān 。 。
野 yě 水 shuǐ 曲 qū 行 xíng 林 lín 下 xià 绿 lǜ , , 春 chūn 禽 qín 唤 huàn 出 chū 梦 mèng 中 zhōng 闲 xián 。 。
欲 yù 营 yíng 老 lǎo 宅 zhái 南 nán 头 tóu 住 zhù , , 待 dài 驻 zhù 人 rén 间 jiān 耐 nài 久 jiǔ 颜 yán 。 。
题永康县山光阁。宋代。李新。吹鬓东风可但寒,倦飞孤鹤已知还。 花光弄暖翻承雪,云翼回阴却见山。 野水曲行林下绿,春禽唤出梦中闲。 欲营老宅南头住,待驻人间耐久颜。