和 hé 人 rén 闻 wén 笛 dí - - 吴 wú 可 kě
邻 lín 笛 dí 声 shēng 哀 āi 不 bù 自 zì 安 ān , , 转 zhuǎn 移 yí 宫 gōng 调 diào 几 jǐ 多 duō 般 bān 。 。
梦 mèng 回 huí 飞 fēi 蝶 dié 三 sān 千 qiān 里 lǐ , , 月 yuè 照 zhào 高 gāo 楼 lóu 十 shí 二 èr 栏 lán 。 。
别 bié 鹤 hè 唳 lì 长 zhǎng 秋 qiū 露 lù 重 zhòng , , 老 lǎo 龙 lóng 吟 yín 苦 kǔ 夜 yè 潭 tán 寒 hán 。 。
清 qīng 愁 chóu 一 yī 晌 shǎng 知 zhī 何 hé 限 xiàn , , 待 dài 启 qǐ 菱 líng 花 huā 向 xiàng 晓 xiǎo 看 kàn 。 。
和人闻笛。宋代。吴可。邻笛声哀不自安,转移宫调几多般。 梦回飞蝶三千里,月照高楼十二栏。 别鹤唳长秋露重,老龙吟苦夜潭寒。 清愁一晌知何限,待启菱花向晓看。