春 chūn 晚 wǎn 二 èr 绝 jué - - 吕 lǚ 江 jiāng
春 chūn 来 lái 脚 jiǎo 不 bù 踏 tà 青 qīng 青 qīng , , 梦 mèng 里 lǐ 还 huán 家 jiā 梦 mèng 又 yòu 醒 xǐng 。 。
一 yī 树 shù 垂 chuí 杨 yáng 楼 lóu 外 wài 绿 lǜ , , 莺 yīng 声 shēng 不 bù 似 shì 故 gù 园 yuán 听 tīng 。 。
春晚二绝。宋代。吕江。春来脚不踏青青,梦里还家梦又醒。 一树垂杨楼外绿,莺声不似故园听。