新 xīn 秋 qiū 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 杜 dù 范 fàn
一 yī 叶 yè 阶 jiē 前 qián 落 luò 浅 qiǎn 黄 huáng , , 已 yǐ 知 zhī 秋 qiū 色 sè 渡 dù 长 cháng 江 jiāng 。 。
百 bǎi 骸 hái 假 jiǎ 合 hé 宁 níng 长 zhǎng 健 jiàn , , 万 wàn 虑 lǜ 丛 cóng 生 shēng 未 wèi 肯 kěn 降 jiàng 。 。
荒 huāng 草 cǎo 露 lù 寒 hán 飞 fēi 蝶 dié 尽 jǐn , , 暮 mù 山 shān 烟 yān 带 dài 白 bái 鸥 ōu 双 shuāng 。 。
倚 yǐ 栏 lán 独 dú 立 lì 浑 hún 无 wú 语 yǔ , , 时 shí 把 bǎ 残 cán 篇 piān 对 duì 小 xiǎo 窗 chuāng 。 。
新秋二首 其二。宋代。杜范。一叶阶前落浅黄,已知秋色渡长江。 百骸假合宁长健,万虑丛生未肯降。 荒草露寒飞蝶尽,暮山烟带白鸥双。 倚栏独立浑无语,时把残篇对小窗。