题 tí 金 jīn 渊 yuān 绿 lǜ 净 jìng 亭 tíng - - 张 zhāng 矩 jǔ
凭 píng 高 gāo 四 sì 望 wàng 天 tiān 沉 chén 沉 chén , , 平 píng 芜 wú 远 yuǎn 树 shù 横 héng 夕 xī 阴 yīn 。 。
碧 bì 云 yún 吐 tǔ 吞 tūn 献 xiàn 奇 qí 象 xiàng , , 乃 nǎi 知 zhī 造 zào 物 wù 得 dé 我 wǒ 心 xīn 。 。
渔 yú 舟 zhōu 两 liǎng 两 liǎng 叠 dié 烟 yān 棹 zhào , , 白 bái 鸟 niǎo 出 chū 没 mò 沧 cāng 波 bō 深 shēn 。 。
悠 yōu 然 rán 呼 hū 酒 jiǔ 纳 nà 幽 yōu 致 zhì , , 须 xū 臾 yú 寒 hán 月 yuè 照 zhào 古 gǔ 琴 qín 。 。
题金渊绿净亭。宋代。张矩。凭高四望天沉沉,平芜远树横夕阴。 碧云吐吞献奇象,乃知造物得我心。 渔舟两两叠烟棹,白鸟出没沧波深。 悠然呼酒纳幽致,须臾寒月照古琴。