江 jiāng 路 lù 见 jiàn 梅 méi 怀 huái 泉 quán 台 tái 留 liú 主 zhǔ 管 guǎn 王 wáng 提 tí 干 gàn - - 曾 céng 丰 fēng
强 qiáng 号 hào 梅 méi 为 wèi 自 zì 在 zài 春 chūn , , 淡 dàn 妆 zhuāng 贵 guì 不 bù 失 shī 天 tiān 真 zhēn 。 。
园 yuán 林 lín 烂 làn 熳 màn 空 kōng 多 duō 事 shì , , 篱 lí 落 luò 伶 líng 俜 pīng 倒 dào 出 chū 尘 chén 。 。
无 wú 竹 zhú 无 wú 松 sōng 自 zì 风 fēng 韵 yùn , , 得 dé 江 jiāng 得 de 月 yuè 更 gèng 精 jīng 神 shén 。 。
清 qīng 高 gāo 惟 wéi 雪 xuě 可 kě 相 xiāng 配 pèi , , 次 cì 有 yǒu 冰 bīng 台 tái 两 liǎng 玉 yù 人 rén 。 。
江路见梅怀泉台留主管王提干。宋代。曾丰。强号梅为自在春,淡妆贵不失天真。 园林烂熳空多事,篱落伶俜倒出尘。 无竹无松自风韵,得江得月更精神。 清高惟雪可相配,次有冰台两玉人。