得 dé 黄 huáng 仲 zhòng 本 běn 诗 shī 再 zài 和 hé 二 èr 首 shǒu 以 yǐ 寄 jì 之 zhī - - 虞 yú 俦 chóu
樯 qiáng 燕 yàn 呢 ní 喃 nán 浪 làng 语 yǔ 人 rén , , 岸 àn 花 huā 飞 fēi 舞 wǔ 苦 kǔ 伤 shāng 情 qíng 。 。
剩 shèng 穷 qióng 诗 shī 眼 yǎn 三 sān 千 qiān 界 jiè , , 漫 màn 鼓 gǔ 琴 qín 心 xīn 一 yī 再 zài 行 xíng 。 。
他 tā 日 rì 湖 hú 山 shān 还 hái 帝 dì 里 lǐ , , 别 bié 时 shí 风 fēng 雨 yǔ 满 mǎn 江 jiāng 城 chéng 。 。
思 sī 君 jūn 直 zhí 欲 yù 令 lìng 人 rén 老 lǎo , , 流 liú 水 shuǐ 沄 yún 沄 yún 日 rì 夜 yè 倾 qīng 。 。
得黄仲本诗再和二首以寄之。宋代。虞俦。樯燕呢喃浪语人,岸花飞舞苦伤情。 剩穷诗眼三千界,漫鼓琴心一再行。 他日湖山还帝里,别时风雨满江城。 思君直欲令人老,流水沄沄日夜倾。