题 tí 竹 zhú 溪 xī 禅 chán 院 yuàn - - 李 lǐ 洞 dòng
溪 xī 边 biān 山 shān 一 yī 色 sè , , 水 shuǐ 拥 yōng 竹 zhú 千 qiān 竿 gān 。 。
鸟 niǎo 触 chù 翠 cuì 微 wēi 湿 shī , , 人 rén 居 jū 酷 kù 暑 shǔ 寒 hán 。 。
风 fēng 摇 yáo 瓶 píng 影 yǐng 碎 suì , , 沙 shā 陷 xiàn 履 lǚ 痕 hén 端 duān 。 。
爽 shuǎng 极 jí 青 qīng 崖 yá 树 shù , , 平 píng 流 liú 绿 lǜ 峡 xiá 滩 tān 。 。
闲 xián 来 lái 披 pī 衲 nà 数 shù , , 涨 zhǎng 后 hòu 卷 juǎn 经 jīng 看 kàn 。 。
三 sān 境 jìng 通 tōng 禅 chán 寂 jì , , 嚣 xiāo 尘 chén 染 rǎn 著 zhe 难 nán 。 。
题竹溪禅院。唐代。李洞。溪边山一色,水拥竹千竿。 鸟触翠微湿,人居酷暑寒。 风摇瓶影碎,沙陷履痕端。 爽极青崖树,平流绿峡滩。 闲来披衲数,涨后卷经看。 三境通禅寂,嚣尘染著难。