题 tí 吴 wú 若 ruò 愚 yú 一 yī 经 jīng 堂 táng - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
老 lǎo 矣 yǐ 惟 wéi 书 shū 爱 ài 未 wèi 消 xiāo , , 喜 xǐ 闻 wén 新 xīn 塾 shú 出 chū 尘 chén 嚣 xiāo 。 。
轩 xuān 窗 chuāng 近 jìn 水 shuǐ 来 lái 无 wú 厌 yàn , , 弦 xián 诵 sòng 因 yīn 风 fēng 听 tīng 忽 hū 遥 yáo 。 。
游 yóu 艺 yì 定 dìng 知 zhī 轻 qīng 拾 shí 芥 jiè , , 正 zhèng 心 xīn 端 duān 欲 yù 似 shì 耘 yún 苗 miáo 。 。
一 yī 经 jīng 教 jiào 子 zǐ 诚 chéng 为 wéi 乐 lè , , 家 jiā 世 shì 从 cóng 今 jīn 未 wèi 寂 jì 寥 liáo 。 。
题吴若愚一经堂。宋代。刘子翚。老矣惟书爱未消,喜闻新塾出尘嚣。 轩窗近水来无厌,弦诵因风听忽遥。 游艺定知轻拾芥,正心端欲似耘苗。 一经教子诚为乐,家世从今未寂寥。