赋 fù 清 qīng 旷 kuàng 亭 tíng - - 邓 dèng 深 shēn
半 bàn 村 cūn 半 bàn 郭 guō 事 shì 林 lín 丘 qiū , , 非 fēi 阁 gé 非 fēi 船 chuán 傍 bàng 钓 diào 舟 zhōu 。 。
秋 qiū 月 yuè 无 wú 边 biān 凉 liáng 细 xì 细 xì , , 江 jiāng 天 tiān 不 bù 尽 jìn 水 shuǐ 悠 yōu 悠 yōu 。 。
谁 shuí 开 kāi 图 tú 画 huà 当 dāng 前 qián 面 miàn , , 绝 jué 点 diǎn 尘 chén 埃 āi 到 dào 上 shàng 头 tou 。 。
我 wǒ 辈 bèi 不 bù 妨 fáng 频 pín 假 jiǎ 榻 tà , , 主 zhǔ 人 rén 应 yīng 喜 xǐ 共 gòng 盟 méng 鸥 ōu 。 。
赋清旷亭。宋代。邓深。半村半郭事林丘,非阁非船傍钓舟。 秋月无边凉细细,江天不尽水悠悠。 谁开图画当前面,绝点尘埃到上头。 我辈不妨频假榻,主人应喜共盟鸥。