赋 fù 何 hé 仲 zhòng 敏 mǐn 小 xiǎo 蓬 péng 瀛 yíng - - 邓 dèng 深 shēn
特 tè 地 dì 去 qù 人 rén 远 yuǎn , , 绕 rào 亭 tíng 教 jiào 水 shuǐ 环 huán 。 。
眼 yǎn 前 qián 今 jīn 有 yǒu 此 cǐ , , 海 hǎi 上 shàng 更 gèng 无 wú 山 shān 。 。
风 fēng 月 yuè 随 suí 时 shí 好 hǎo , , 琴 qín 书 shū 尽 jǐn 日 rì 闲 xián 。 。
方 fāng 今 jīn 重 chóng 文 wén 馆 guǎn , , 勿 wù 久 jiǔ 恋 liàn 人 rén 间 jiān 。 。
赋何仲敏小蓬瀛。宋代。邓深。特地去人远,绕亭教水环。 眼前今有此,海上更无山。 风月随时好,琴书尽日闲。 方今重文馆,勿久恋人间。