马 mǎ 上 shàng 南 nán 风 fēng 变 biàn 晴 qíng - - 刘 liú 敞 chǎng
繁 fán 阴 yīn 欲 yù 闭 bì 凯 kǎi 风 fēng 来 lái , , 一 yī 扫 sǎo 穷 qióng 荒 huāng 万 wàn 里 lǐ 开 kāi 。 。
日 rì 色 sè 葱 cōng 昽 lóng 浮 fú 渤 bó 澥 xiè , , 云 yún 容 róng 舒 shū 卷 juàn 映 yìng 蓬 péng 莱 lái 。 。
旅 lǚ 情 qíng 更 gèng 觉 jué 光 guāng 华 huá 远 yuǎn , , 暖 nuǎn 意 yì 何 hé 妨 fáng 节 jié 物 wù 催 cuī 。 。
醉 zuì 眼 yǎn 却 què 思 sī 山 shān 雪 xuě 好 hǎo , , 腊 là 前 qián 容 róng 可 kě 当 dāng 新 xīn 梅 méi 。 。
马上南风变晴。宋代。刘敞。繁阴欲闭凯风来,一扫穷荒万里开。 日色葱昽浮渤澥,云容舒卷映蓬莱。 旅情更觉光华远,暖意何妨节物催。 醉眼却思山雪好,腊前容可当新梅。