重 zhòng 到 dào 谢 xiè 氏 shì 园 yuán 亭 tíng 寄 jì 裴 péi 博 bó 士 shì 俊 jùn 叔 shū 王 wáng 主 zhǔ 簿 bù 宗 zōng 杰 jié 时 shí 裴 péi 往 wǎng 淮 huái 南 nán 王 wáng 出 chū 京 jīng 师 shī - - 刘 liú 攽 bān
徘 pái 徊 huái 远 yuǎn 林 lín 下 xià , , 幽 yōu 草 cǎo 为 wèi 谁 shuí 芳 fāng 。 。
前 qián 日 rì 同 tóng 游 yóu 客 kè , , 今 jīn 朝 zhāo 俱 jù 异 yì 乡 xiāng 。 。
东 dōng 风 fēng 虽 suī 淡 dàn 荡 dàng , , 陈 chén 迹 jī 似 shì 凄 qī 凉 liáng 。 。
何 hé 用 yòng 江 jiāng 千 qiān 里 lǐ , , 春 chūn 心 xīn 故 gù 易 yì 伤 shāng 。 。
重到谢氏园亭寄裴博士俊叔王主簿宗杰时裴往淮南王出京师。宋代。刘攽。徘徊远林下,幽草为谁芳。 前日同游客,今朝俱异乡。 东风虽淡荡,陈迹似凄凉。 何用江千里,春心故易伤。