春 chūn 晓 xiǎo - - 孟 mèng 浩 hào 然 rán
春 chūn 眠 mián 不 bù 觉 jué 晓 xiǎo , , 处 chǔ 处 chù 闻 wén 啼 tí 鸟 niǎo 。 。
夜 yè 来 lái 风 fēng 雨 yǔ 声 shēng , , 花 huā 落 luò 知 zhī 多 duō 少 shǎo 。 。
春晓。唐代。孟浩然。春眠不觉晓,处处闻啼鸟。 夜来风雨声,花落知多少。