横 héng 山 shān 道 dào 中 zhōng - - 苏 sū 过 guò
物 wù 外 wài 闲 xián 人 rén 日 rì 月 yuè 长 zhǎng , , 意 yì 行 xíng 无 wú 复 fù 有 yǒu 重 zhòng 冈 gāng 。 。
林 lín 深 shēn 步 bù 步 bù 衣 yī 裳 shang 湿 shī , , 麦 mài 熟 shú 村 cūn 村 cūn 饼 bǐng 饵 ěr 香 xiāng 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 云 yún 间 jiān 下 xià 双 shuāng 舄 xì , , 空 kōng 怀 huái 仙 xiān 子 zǐ 望 wàng 三 sān 乡 xiāng 。 。
欲 yù 寻 xún 好 hǎo 句 jù 供 gōng 诗 shī 眼 yǎn , , 旋 xuán 逐 zhú 东 dōng 风 fēng 堕 duò 眇 miǎo 茫 máng 。 。
横山道中。宋代。苏过。物外闲人日月长,意行无复有重冈。 林深步步衣裳湿,麦熟村村饼饵香。 遥想云间下双舄,空怀仙子望三乡。 欲寻好句供诗眼,旋逐东风堕眇茫。